Sáng tác: Văn Cang. Slow
Từng đêm [Dm] xuống thương em mỏi [Gm] mòn
Nghìn xa [C] cách yêu em vẫn [F] còn
Vì yêu [Dm] em, tôi xót [Gm] xa
Yêu [A] em lẻ loi đêm từng [A7] đêm.
Rừng với [Dm] núi mãi nghe tình [Gm] ca
Đêm khuya [C] khoắt tim ta vọng [F] xa
Chờ ta [Dm] chi hỡi [Gm] em
Thương [A7] em lẻ loi phương trời [Dm] nào.
Thôi em [Dm] yêu đừng chờ ta [Gm] nhé
Khi hương [C] xuân cuộc đời đang [F] hé
Mong ta [Dm] chi ngày về xa [Gm] lắm
Sẽ mỏi [A7] mòn chết trong âm [Dm] thầm.
Ta mong [Dm] em tìm vào quên [Gm] lãng
Quên ta [C] đi môt đời phong [F] đãng
Bao bê [Dm] tha để rồi chôn [Gm] kín
Những hạnh [A7] phúc dấu yêu âm [Dm] thầm.
Ôi hạnh [Dm] phúc miên man xa [Gm] vời
Như xé [C] nát tim ta người [F] ơi!
Ta thèm [Dm] khát môi em nồng [Gm] nàn
Ta thèm [A7] muốn bóng dáng em dịu [Dm] dàng.